Đằng Ma Quỷ Vương cười lạnh hai tiếng, trong giọng nói không thiếu sự ghen ghét đối với Ngọc Hồ Giới.
Ngoại trừ bởi vì bị thu hoạch mà sinh ra oán hận, cũng không thiếu loại tâm lý vi tế không muốn thấy kẻ khác tốt đẹp của nhân tính.
Vương Bạt nghe vậy, đưa mắt nhìn quanh.
Lại phát hiện không ít tu sĩ đều giống như Đằng Ma Quỷ Vương, trong sự kính sợ và hưng phấn đè nén, mang theo chờ mong cùng một tia hả hê trên nỗi đau của kẻ khác.
Ánh mắt khẽ nheo lại.