“Ngươi đã nghe nói về Phương Đông Mới ư?”
Tô Bình Nam lắc đầu, đồng thời thở dài vì kiến thức thương nghiệp thiếu thốn của mình ở kiếp trước. Ngày sau, tên gia hỏa này tuyệt đối là một lão đại trong kinh doanh, bởi vì hắn đã bắt nhịp với thời đại rồi.
Không suy nghĩ quá nhiều, Mạnh Hiểu Tuấn nói tiếp.
“Nhân mạch của ngươi có thể nhanh chóng đả thông ESS (hiệp hội giáo dục nước Mỹ). Nhờ khớp nối đó, bọn hắn sẽ buông lỏng điều tra với cơ cấu của chúng ta. Sau đó, chúng ta sẽ bỏ ra một số tiền lớn để đào tạo những giáo viên có năng lực, cùng với kinh nghiệm ứng phó phong phú của ta về hộ chiếu, chúng ta sẽ độc bá toàn bộ nền giáo dục Hạ quốc.”
“Đến lúc đó, ta hy vọng ngươi sẽ cho phép ta đứng sau lưng ngươi khi tiếng chuông trên sàn Nasdaq vang lên.”