“Đại D ca và Hạng Thất ca có giao dịch với nhau. Tân Ký đã dùng mươi ba điểm giao dịch ở Vượng Giác để lấy quyền vận chuyển hàng ở Thuyên Vịnh và Loan Tử. Còn có một điều kiện kèm theo, chính là mạng của Lâm Hiệp Khách ngươi cùng với hai bá vương kia.”
Lâm Hiệp Khách cười thảm.
“Anh em, cảm ơn đã cho ta chết một cách minh bạch. Đồng hồ trên tay ta còn đáng mấy đồng tiền, ta tặng ngươi.”
Lâm Hiệp Khách cũng là lưu manh. Hắn chịu cơn đau kịch liệt tháo chiếc đồng hồ nổi tiếng vừa mới mua chưa được bao lâu đặt dưới chân đối phương, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại.
Đối phương không nói câu nào, cũng không nhặt chiếc đồng hồ nổi tiếng có giá trị không nhỏ kia. Nhất thời, bầu không khí cực kỳ yên tĩnh, chỉ có loáng thoáng tiếng sóng biển đập vào đá ngầm mà thôi.