Tiểu Trang uyển chuyển nói ra suy nghĩ của mình. “Lý do? Khả năng thành công?”
Tô Bình Nam nói một cách không khách sáo: “Trong tư liệu có nói rằng phản ứng và thân thủ của người này rất nhanh nhẹn. Ngày thường làm bất cứ chuyện gì cũng đều có quy luật, ngay cả đèn xanh đèn đỏ cũng không vượt ẩu. Bình thường cũng chẳng uống rượu. Một cảnh sát như vậy, ngươi cảm thấy khả năng thành công là bao lớn?”
Tiểu Trang không nói.
“Cho dù thành công, điểm đáng ngờ quá nhiều, chẳng khác nào được không bù mất. Nên nhớ rằng, cho đến bây giờ, chúng ta làm việc giống như giẫm trên tấm băng mỏng.”
“Ta biết rồi.”