“Tử hình thì không đến mức, nhưng ba mươi năm thì có thể.”
Hồ Quốc Khôn nhìn con cá lớn mà mình đã dày công đánh bắt gần nửa năm trời.
“Có giảo biện cỡ nào cũng không có ý nghĩa. Ta muốn hỏi một vấn đề mà ta cảm thấy tò mò, biết đâu chừng có thể xử lý khoan dung. Dù sao bớt một ngày cũng đỡ được một ngày.”
“Ngươi hỏi đi.”
Nữ nhân nở một nụ cười xinh đẹp với nam nhân trước mặt. Không thể không nói, Lâm Truyền Phượng chăm sóc vô cùng tốt. Mặc dù đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng thời gian không để lại quá nhiều vết tích trên mặt nàng.