Mặc dù trong lòng Lý Tiểu Dũng nóng như lửa đốt, nhưng thân phận và địa vị của Lục Viễn vẫn khiến hắn nhẫn nại.
"Mặc bộ quần áo này, tốt hơn là nên giải quyết công vụ như bình thường.”
Giọng Lục Viễn hơi lạnh lẽo: “Ngươi nói đúng không?”
"Tất nhiên, tất…”
Lý Tiểu Dũng thuận miệng đáp lại, đột nhiên động tác của hắn ngừng lại, ngơ ngác nhìn Lục Viễn mỉm cười, trong đầu giống như có một tia chớp xẹt qua.