“Đi với ngươi đến nhiều nơi như vậy, ta nhớ ngươi thích nhất là món cơm chiên của quán này.”
Mạnh Hiểu Hiểu nhìn Tô Bình Nam đang ăn, vui vẻ nói: “Không thì để ta tranh thủ thời gian theo đầu bếp ở đây học hỏi, về sau sẽ nấu cho ngươi ăn.”
Tô Bình Nam đang định lên tiếng, điện thoại liền reo lên. Nhìn thoáng qua dãy số, hắn đứng dậy trìu mến vuốt tóc Mạnh Hiểu Hiểu.
“Ngươi cứ ăn đi, ta đi nghe điện thoại chút.”
Nhìn thấy nam nhân đứng dậy, biểu hiện Trương Nhiên lập tức khẩn trương hẳn lên. Bởi vì vị trí Tô Bình Nam nghe điện thoại không thuận tiện cho hắn. Ở góc độ này chỉ có thể nhìn thấy một nửa bờ môi của Tô Bình Nam.