Ngô Khải gọi điện thoại ngay trước mặt Hồng lão đầu, mặt mày hớn hở hỏi thăm vài câu, sau đó đưa ra nghi vấn của mình. Sau khi có được câu trả lời chắc chắn từ đối phương, hắn quay sang nói với Hồng Hải: “Hắn không có khả năng dẹp được ta. Chuyện kia chỉ là ngoài ý muốn.”
“Cứ để Triệu Đại Sơn đứng vững đi.”
Mặt Ngô Khải trở nên âm trầm, ý định đánh cược lần cuối: “Triệu gia thôn là một thôn nghèo. Triệu Đại Sơn lại là địa đầu xà. Nếu cho hắn đủ lợi ích, chưa chắc là hắn không chịu.”
“Hắn được sao?”
Hồng gia lắc đầu, biểu thị không quá xem trọng tên gia hỏa đó. Một tài xế của một nữ lưu cũng hù Triệu thổ phỉ đến tè ra quần. Bây giờ Tô Văn Văn đã trở về, hắn có lá gan đó sao?