"A Phát.”
Tô Bình Nam nhỏ hơn Lâm Hoài Phát rất nhiều.
Nhưng khí thế mạnh mẽ trên người hắn lại khiến người ta cảm thấy xưng hô này không có gì bất ngờ, kể cả Lâm Hoài Phát cũng cảm thấy Tô tiên sinh gọi hắn như vậy là rất bình thường.
"Con người ta có công thì thưởng, có sai thì phải phạt.”
Giọng Tô Bình Nam lạnh như băng: “Bởi vì ngươi là người có trách nhiệm nên lúc ngươi rơi xuống nước ta kéo ngươi một phen, ngươi giúp ta làm việc, ta cho ngươi phú quý.”