"Michael Corleone tiên sinh.”
Ánh mắt Nobel biểu hiện ý không chịu lùi bước. Lão đại Tô Bình Nam ngồi ở phòng riêng phía sau, điều này tiếp thêm can đảm cho hắn: “Chúng ta đang bàn chuyện làm ăn chứ không phải đang đàm phán với gia tộc Corleone các ngươi về cách phân phối thứ bột trắng chết tiệt kia như thế nào!”
Sắc mặt Hagan đanh lại.
Có Michael Corleone ở đây, bất kể như thế nào hắn cũng không thể phát biểu bất kỳ điều gì, hơn nữa hắn phát hiện ánh mắt của những người đang cản đường này đều có gì đó giống những người hung hãn nhất trong gia tộc mình.
Đỗ Cửu điều chỉnh khoảng cách và vị trí thích hợp nhất cho mình. Hắn mặc kệ nơi này là Tinh Điều quốc hay đối phương là ai, hắn chỉ biết an toàn của Tô Bình Nam mới là ưu tiên nhất.