"Định Bắc, Định Bắc, có người tìm ngươi.”
Trương Nhã Đình chạy ào vào ký túc xá, trông thấy Tô Định Bắc lúc nào cũng cực kỳ chăm chỉ. Nàng thở cũng không thở nổi, vẻ mặt giống như phát hiện người ngoài hành tinh: "Người đó nói là ca ca của ngươi.”
"Ca ca ta?”
Tô Định Bắc kinh ngạc.
Nàng luôn ghét điện thoại di động cồng kềnh, cho đến bây giờ nàng luôn đặt nó trong ngăn kéo của ký túc xá.