Phi Cơ giãy dụa trên giường bệnh muốn ngồi dậy, một đao chém rất sâu ở bụng hắn, hắn cử động hơi mạnh làm máu đỏ sậm lập tức thẩm thấu ra băng gạc màu trắng.
Y tá hét lên ngay lập tức, tiến về phía trước và đưa tay đỡ Phi Cơ đang cố gắng xuống giường.
"Không cần đâu.”
Phi Cơ nhếch miệng, ý bảo y tá rằng mình tự cử động cũng không sao. Hắn ngồi thẳng người, ánh mắt nhìn thẳng nam nhân trước mặt: "Hoa ca chết rồi, tiền khám bệnh ta không có cách nào trả lại cho ngươi. Phi Cơ ta chưa bao giờ nợ nhân tình của ai, ngươi cần ta làm gì?”
Nam nhân cười: "Ta nói ta sẽ tìm cho ngươi một nơi để ăn cơm.”