Mạnh Tịnh Tuyết lạnh lùng liếc mắt nhìn Khổng Phồn lắp bắp. Tính tình nàng mạnh mẽ, ghét nhất là bộ dạng khúm núm sợ hãi của nam nhân.
Nàng có thể dịu dàng với Tô Bình Nam như vậy cũng là bởi vì Tô Bình Nam dường như hoàn toàn phù hợp với tất cả tiêu chuẩn của Mạnh Tịnh Tuyết đối với nam nhân. Mạnh đại tiểu thư chưa từng yêu đương thật ra đã chìm sâu vào bể tình rồi, chỉ là nàng còn chưa cảm nhận được mà thôi.
Tô Bình Nam nhìn thấy bộ dạng này của đối phương cũng hơi kinh ngạc, thầm than quả nhiên là hai nhóm xã giao hoàn toàn bất đồng. Ngày thường những người hắn tiếp xúc phần lớn là người hào sảng, mạnh mẽ kiên nghị, nào đã gặp qua người kém cỏi như thế này. Tô Bình Nam thu hồi ánh nhìn, ngay cả hứng thú liếc mắt nhìn người này một cái cũng không có.
Lúc này đã có một đống người nghênh đón, ai cũng nhiệt tình cực kỳ. Khổng Phồn đứng bên ngoài đám người, mặt lúc xanh lúc trắng nhưng rốt cuộc cũng không dám tiến lên.
Đầu tiên ánh mắt của mọi người đều dừng lại trên cánh tay Tô Bình Nam, sau đó mới nhẹ nhàng hàn huyên.