"Là Tiểu Đạt Đạt."
Trước giờ Trương lão cửu vẫn luôn cho rằng mình là hảo hán quật cường cứng cỏi, câu cửa miệng của hắn là tuyệt đối sẽ không phản bội huynh đệ, có danh tiếng tốt. Nhưng lúc này hắn đã hoàn toàn hiểu rõ sự yếu đuối và ti tiện của mình.
Thậm chí đối phương còn chưa dùng bất cứ thủ đoạn bạo lực nào, cũng không có từ ngữ đe dọa, chỉ dùng giọng điệu bình tĩnh mà đã đánh tan phòng tuyến tâm lý của hắn.
"Đi nào, cùng ta đi gặp Tiểu Đạt Đạt. Chúng ta đừng lãng phí thời gian."
Hán tử gật đầu hài lòng. Sau đó, một chiếc xe việt dã màu đen chạy vào ngõ, hai hán tử cũng bưu hán nhảy xuống xe, mở cửa xe cho Trương Cửu.