"Chu thúc, giang hồ không có đường về, trước đây ta nghĩ câu này chỉ là đánh rắm, nhưng bây giờ bọn hắn không chịu cho ra rút khỏi, vậy thì ta sẽ chơi với bọn hắn."
"Mỗi người có số mệnh riêng, những năm qua... cảm ơn ngươi."
Tây Môn nở nụ cười dữ tợn rồi đột nhiên vung dao.
Con dao vung lên trong tay Tây Môn, vẽ ra một con rắn bạc, sau đó rạch lên cổ Trương Quế Lâm.
Một giây sau.