Suy cho cùng thì tổ chức có lịch sử trăm năm này đã hoàn toàn mất sự đoàn kết, mỗi người đều vì lợi ích của mình mà lựa chọn ngồi yên quan sát.
Thế giới dối trá như vậy đấy.
Mặc dù hiện tại người nào người nấy đều ôm tâm tư riêng, nhưng tại hội nguyên lão ai cũng phải ra vẻ tuân theo quy củ.
Đây mới là chỗ dựa lớn nhất mà Trương Ức Khổ muốn dựa vào lần uống trà này để có thể dễ dàng thôn tính phe phái của Liễu Tiên Khai và Tây Môn, cũng chính là nguyên nhân vì sao Tây Môn dù tức giận nhưng vẫn phải ném dao găm ra, chịu ba dao sáu lỗ mới có thể rời đi.
"Nhanh lên, Tây Môn không uống tách trà này."