“Kiểm soát được tài chính mới là nền tảng tồn tại của tổ chức chúng ta. Tiểu Hồng Bào thực sự hơn người.”
Vương Hi Phượng mặc dù là một lão pháp sư, nhưng vẫn bị khoản đầu tư lớn của tập đoàn Cẩm Tú dọa sợ, đặc biệt là khi biết Cẩm Tú nắm trong tay một ngân hàng không lớn nhưng lại có hoạt động kinh doanh hoàn chỉnh ở nước ngoài, trong mắt Vương Hi Phượng hiện lên vẻ kinh ngạc khó hiểu.
“Chúng ta đã biểu đạt rất rõ thành ý.”
Đỗ Cửu giơ cổ tay lên nhìn thời gian: “Ở phía sau cách 4km có một vụ tai nạn xe, nếu theo đúng dự tính thì chúng ta chỉ có mười phút để đạt thành thỏa thuận.”
“Hãy cho ta biết sự lựa chọn của ngươi.”