Tiếng chuông điện thoại cắt ngang lời giáo huấn của Ngụy Thái Tuế.
“Lập tức trở về Thượng Hải. Ta biết ngươi còn muốn chờ đợi cơ hội, nhưng lúc này nguy hiểm lớn hơn lợi ích.”
Trần Lưu Ly không hề tức giận vì hành động thất bại của Ngụy Thái Tuế, mà ngược lại giọng điệu của hắn có vẻ đặc biệt quan tâm: “Liễu Tiên Khai không phải là kẻ ngốc, gần đây Tây Môn đang điều tra hành động của chúng ta, sự tình không thể đơn giản như vậy, huống hồ nhân lực của chúng ta tại Quản thành không đủ, ngươi phải hiểu đạo lý quân tử không nên đặt mình ở chỗ nguy hiểm.”
“Lần này là lỗi của ta nên nhiệm vụ mới thất bại.”
Ngụy Thái Tuế rõ ràng là không muốn rời đi: “Không giết được Nhiếp Bảo Bảo chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến cục diện lớn của ngươi, ta sẽ ở lại.”