Ngày hôm nay của Kim Tại Hạo cũng không ngoại lệ.
Vừa cảm nhận sự mềm mại của đôi tay đang xoa đầu mình, vừa nhắm mắt lại thả lỏng đầu óc, đây là cách thư giãn yêu thích của hắn...
Không biết từ lúc nào, xung quanh trở nên rất yên tĩnh, chỉ có tiếng rừng trúc bị gió chiều thổi xào xạc, mà bàn tay đang xoa bóp cũng dừng lại.
“CMN!”
Kim Tại Hạo cau mày mở mắt ra, nhưng thứ đập vào mắt hắn không còn là cô gái có làn da như tuyết nữa, mà là một khuôn mặt già nua đầy nếp nhăn.