Chỉ hai mươi phút sau khi cuộc điện thoại kết thúc, Trương Thiên Niên khi đó là phó phát ngôn viên của hội nghị hiệp thương chính trị nhân nhân Côn thành mang theo một xấp văn kiện thật dày bước vào tổng cục giám sát Hạ quốc.
“Ta muốn tố cáo ông chủ Tô Trung Hòa.”
Cấp bậc của Trương Thiên Niên giúp cho hắn có thể dễ dàng gặp giám đốc hệ thống giám sát. Sau khi đặt xấp văn kiện thật dày trước mặt đối phương, Trương Thiên Niên một hơi nói ra nội dung hắn muốn tố cáo.
“Trong nhiệm kỳ của mình ở Côn Thành, Tô Trung Hòa đã vượt đèn đỏ, phớt lờ tình hình hiện tại của Côn thành và pháp luật. Để nhanh chóng tăng số liệu GDP, hắn đã cưỡng chế phân chia một loạt dự án như xây dựng đường và di dời, dẫn đến hàng chục nghìn nông dân không có đất, thậm chí có nhiều người thiệt mạng vì việc xây đường.”
“Trong đơn tố cáo có chữ ký của nhân dân thị trấn cổ, cũng như phản hồi từ người dân ở năm quận Côn thành, những người chưa được tái định cư hợp lý sau khi bị phá dỡ. Ngoài ra còn có một bức thư máu do đồng chí Tăng Nhuận, lúc đó là cục trưởng cục Thương mại viết…”