Những gì hắn nói không có gì sai, nhưng lãnh đạo đài truyền hình có mặt ở đây ai mà không phải cáo già thành tinh?
Biểu hiện của bọn hắn trở nên thận trọng.
Rõ ràng chuyện này không hề đơn giản như bề ngoài, chắc chắn đằng sau phải có một cuộc đấu tranh cực kỳ phức tạp. Nếu không, Cố Như Trạch tuyệt đối không nói ra câu này. Dù sao quy tắc che giấu cái xấu từ lâu đã là quy định bất thành văn. Tất cả mọi người trong quan trường đều biết rõ nhưng không nói ra mà thôi.
“Đương nhiên, đương nhiên.”
Có thể trở thành lãnh đạo của đài truyền hình, Cao Lực Đồ chắc chắn không phải là kẻ ngốc. Hắn vừa cười vừa lặng lẽ rời khỏi hiện trường.