Có lẽ vì trong lòng áy náy nên Hậu Đại Khánh không muốn đối mặt với ánh mắt thất vọng của cấp dưới mình. Đợi đến mười hai giờ rưỡi hắn mới rời khỏi tòa nhà của hệ thống giám sát.
Một lão nhân đeo kính, tóc hoa râm chặn đường Hậu Đại Khánh: “Trưởng phòng Hậu…”
Bảo vệ gác cổng Tiểu Lưu đã nhìn thấy chuyện gì xảy ra ở đây, nhanh chóng chạy tới.
“Nếu hắn có chuyện tìm ta, ta sẽ nói chuyện một lát, ngươi trở về đi.”
Trong lúc Tiểu Lục đang định quát lớn, Hậu Đại Khánh ngăn cản động tác của đối phương. Ánh mắt của hắn rất chính xác, tất nhiên có thể phân tích được lão nhân mang nét mặt đau khổ kia có tạo thành uy hiếp cho hắn hay không.