Giọng điệu của Hậu Đại Khánh tràn đầy sự khinh thường: “Khi còn trẻ, ta còn cảm thấy những người này không tệ. Bây giờ, ta lại càng chán ghét bọn hắn hơn. Ngươi nói xem bọn hắn dựa vào làm việc chăm chỉ không phải tốt hơn sao? Tại sao trong đầu cứ muốn nghĩ cách đi đường tắt thế?”
Giọng điệu của Chung Tiểu Ngải trong điện thoại dịu dàng hơn: “Đại Khánh, đừng không vui. Chúng ta sẽ không bao giờ trở thành người một thế giới với bọn hắn.”
Hậu Đại Khánh đoán đúng.
Tin tức hắn đến Thiên Đô không phải là bí mật.
Mối quan hệ giữa các cá nhân là một mạng lưới dày đặc và không thể thoát ra. Vì Hậu Đại Khánh từng sống và đi học ở Thiên Đô khi còn trẻ, cho nên hắn có rất nhiều thầy cô giáo và bạn bè ở đây.