Nơi nào có người, nơi đó có giang hồ.
Tất nhiên các nữ tiếp viên trong quán bar cũng không ngoại lệ. Khi bầu không khí lên đến cao trào, một nữ hài đầu bảng khác vẫn luôn bị Joko lấn át bỗng buông lời cà khịa: "Ta không cho rằng thổi phồng bản thân là chuyện gì đáng khoe khoang. Trên đời này có nhiều nam nhân như vậy, làm sao ngươi hiểu hết được?"
Joko nở nụ cười mang tính thương hiệu của nàng, không hề phản bác. Nhưng hiển nhiên đối phương không bỏ qua: "Không đủ tự tin thì đừng có dạy bậy. Huống chi ta cho rằng mấy năm nay rất nhiều khi ngươi dựa vào may mắn mà thôi."
Bầu không khí bỗng trở nên yên tĩnh.
Trong lòng Joko bắt đầu bất mãn, nàng nghiêm túc nhìn đối phương: "Ta vào nghề bốn năm đã có thể ngồi lên vị trí này, như vậy cũng đủ chứng minh ta không nói sai."