Bịch!
Trong lúc Lưu Kiến Nhất ngẩn ra, Lý Tiểu Mục đằng sau Tô Văn Văn đã quỳ xuống.
“Ta có thể làm mọi chuyện vì ngươi, xin ngươi hãy tiếp nhận ta.”
Ánh mắt của Lý Tiểu Mục đang quỳ xuống mang theo sự cuồng nhiệt.
Tô Văn Văn ngửa mặt lên trời cười to, chẳng khác nào một vị thần trong mắt Lưu Kiến Nhất và Lý Tiểu Mục. Bây giờ, hắn không còn là đứa bé trai khúm núm đi theo đằng sau Tô Bình Nam nữa.