“Ngươi cảm thấy ông chủ Mạnh như thế nào?”
Tô Bình Nam đợi nữ nhân đuổi kịp mình, sau đó mới tiếp tục bước đi. Trong từ điển của nam nhân tràn ngập dã tính như hắn, hoàn toàn không có mấy chữ thương hoa tiếc ngọc.
“Trong mắt hắn không có dục vọng. Ông chủ Mạnh cam tâm tình nguyện lui xuống.”
Hồng tỷ trả lời. Nữ nhân im lặng một chút rồi bổ sung thêm một câu về cái nhìn của mình: “Cam tâm tình nguyện đại diện cho việc hắn sẽ thu tay lại ở rất nhiều vị trí, dùng Mạnh phái trải đường cho Tô Trung Hòa.”
“Xem ra lão đầu tử không còn ham chiến nữa rồi.”