Nữ nhân trong ngành này rất tinh ý. Lúc tới đây, Hồng tỷ đã thay một bộ đồ hàng hiệu sang một quần áo hết sức bình thường, song đối phương vẫn cư xử như vậy quả là đáng quý.
Nữ nhân ngước mắt, chăm chú nhìn Nhiếp Bảo Bảo, sau đó mở hộp ra. Viến đá màu xanh lam sáng lấp lánh.
"Hiện tại ngươi xứng với cái danh đại tỷ. Mạnh tay thế này chẳng trách bây giờ ai cũng nói các nữ hài đi theo ngươi đều một lòng với ngươi. Nếu ta trẻ lại mấy chục năm, ta cũng muốn đi theo ngươi lăn lộn."
Hồng tỷ liếc một cái là đoán được giá cả viên kim cương này ít nhất cũng phải sáu chữ số.
Nhiếp Bảo Bảo thoải mái tặng món đồ giá trị cỡ này, dù là hào phóng hay cẩn thận đều được xem là làm đến cực hạn rồi.