Lý Phong Điền làm ngơ trước giọng điệu mỉa mai của Tô Bình Nam, tiếp tục nói: “Mạng của Tô Chấn Đông, ngươi có muốn lấy không?”
“Điều kiện là gì.” Tô Bình Nam mở miệng.
“Một nghìn vạn.” Lý Phong Điền lớn tiếng trả lời: “Không có ngươi, xưởng rượu của ta vẫn có thể kiếm được lợi nhuận ổn định trong nhiều năm, con số này cũng không quá đáng đúng không.”
“Được, giao dịch như nào.”
Tô Bình Nam mặt không hề biến sắc nói: “Nhưng ta cần phổ cập cho ngươi một chút kiến thức, trọng lượng của một nghìn vạn gồm những tệ tờ tiền một trăm tệ nặng hơn một trăm cân, đến lúc đó ta sợ ngươi cầm không nổi.”