"Bà chủ Ngô và Thường Như Hải là nước cờ đầu của ta."
Đoàn Ỷ Hồng vén lọn tóc rơi xuống trán ra sau tai: "Sắc đẹp là dao sắc nạo xương, có ta làm việc cho ngài thì con dao này vĩnh viễn nằm trong tay ngài."
Nữ nhân khẽ mỉm cười: "Phòng Quan hệ công chúng của Cẩm Tú rất có danh tiếng, nhưng bọn hắn làm không tốt. Tô tổng ngẫm lại mà xem, mấy năm nay bộ phận này của ngài đã túm được nhân vật cứng đầu nào chưa?"
Nét mặt Tô Bình Nam không thay đổi, nhưng vẻ mặt của Lục Viễn ở bên cạnh đã tối sầm. Mặc dù hắn không phụ trách mảng quan hệ công chúng, nhưng là đại quản gia của tập đoàn Cẩm Tú, hắn khó tránh khỏi trách nhiệm bởi sự tắc trách của bộ phận quan hệ công chúng.
Phải công nhận Lục Viễn xử lý chuyện giang hồ là một người giỏi giang hiếm có, nhưng trong mạng lưới quan hệ kinh doanh thì lại không thuận buồm xuôi gió.