“Ta không biết…”
An đại công tử cố chịu đựng cơn buồn nôn trong miệng, còn chưa đợi hắn mở miệng nói ra lý do, hành động kế tiếp của Lý Phong Điền khiến cho hắn phải ngoan ngoãn nuốt xuống lời giải thích.
Lý Phong Điền lấy ra điếu thuốc dưới chiếc áo khoác màu xanh lá cây quân đội tồi tàn, lau sạch đầu mẩu rồi châm lửa.
“Ta nói lại lần nữa, gọi điện thoại.”
Mái tóc Lý Phong Điền bị gió thổi bay ngày càng rối bù. Hắn nhìn chằm chằm vào An đại công tử, không nói gì thêm, ánh mắt trống rỗng mà lạnh lùng.