Hòa Bình đứng dậy, đi xuống cầu thang, lên xe lái đi. Toàn bộ quá trình không quay đầu nhìn lại.
Thắng bại đã rõ, không cần tiếp tục xem nữa.
Chỉ có điều lần đầu tiên Hứa Hòa Bình có suy nghĩ muốn sống một cuộc sống bình yên, bản thân hắn không thể ngờ Lý Phong Điền thua mà hắn lại sợ vỡ mật.
Thiếu niên bướng bỉnh, thanh niên gây chuyện, cuối cùng bị đưa đi nghĩa vụ, sau khi ra quân tính tình vẫn không thay đổi. Nhưng kể từ hôm nay Hứa Hòa Bình sẽ không đặt chân vào giang hồ nữa.
Không ai biết tại sao.