Trong mắt Lý Phong Điền, bất kể kẻ nào đều là chó lợn.
Hắn không quan tâm đến xuất thân của ngươi, trong mắt hắn, cho dù mối quan hệ của ngươi có đáng sợ đến đâu, nợ tiền thì phải trả, đây là lẽ bất di bất dịch.
Không trả?
Có thể. Một nghìn tệ, một ngón tay. Sau khi liên tiếp chặt bốn ngón tay của ba người, thì không còn ai dám nợ tiền nữa.
Mỗi ngày khi các sòng bạc mở cửa, sẽ có mười mấy nam nhân đầu trọc, mặc áo vest đen ngồi ở cửa, những người này trước giờ không nói chuyện mà chỉ lặng lẽ hút thuốc.