Thấy mọi người yên lặng gật đầu, Thường Hân Hân cũng gật đầu như chim mổ thóc, nhưng trong lòng nữ hài không khỏi có một nghi vấn.
“Những người này thật sự ngoan ngoãn như vậy sao?”
Nên biết rằng đã có người chết, tại sao cái gì cũng không nói? Lúc này nữ hài cảm thấy lời nói của Lục Viễn căn bản không có tác dụng gì.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, hành động của Lục Viễn đã trả lời cho Thường Hân Hân.
“Trương Lỗi?”