Chương 999: Bàn tay vô hình
“Ừm.”
Chung Thành nheo mắt: “Nhưng vẫn có chút đáng tiếc.”
“Không có gì cần phải tiếc cả. Tất cả đều vì phục vụ cho nhân dân mà thôi.”
Cái nhìn của Vương Tuyển Văn ngược lại rất thoáng, cười ha hả khuyên đối phương một câu.