Nam nhân đọc sách thật lâu vẫn không có động tác, cả người an tĩnh khiến nữ hài hoài nghi đối phương có ngủ gật hay không. Sau khi rón rén giúp đối phương thay nước trà xong, nàng thận trọng ngẩng đầu kiểm tra một cái.
Gương mặt nam nhân rất cường tráng, ngũ quan lập thể, chỉ là hơi quá nghiêm túc, nhìn cũng không đẹp. Mà nhìn rắn chắc quá cũng không tốt.
Nhìn một bên mặt Tô Bình Nam, Trình Niệm Niệm có chút suy nghĩ lung tung. Dáng người cường tráng của Tô Bình Nam bên trong chiếc áo mỏng khiến nữ hài liên tưởng đến hình ảnh con báo săn linh dương.
Thư sinh yếu đuối mới đẹp nhưng lại không có cảm giác an toàn. Rốt cuộc yếu đuối tốt hay là cường tráng tốt? Đầu óc nữ nhân tiếp tục phát huy trí tưởng tượng phong phú của mình.
“Động như lôi đình.”