“Tô thân yêu, ngươi không cảm thấy có thêm âm nhạc thì đêm nay sẽ hoàn mỹ sao?” Michael Corleone đã uống bia, trong lòng sớm có chút hưng phấn, hắn quên mất Tô Bình Nam không hiểu được ý mình.
Tô Bình Nam nhìn Michael đang khoa chân múa tay. Hiện tại hắn rất hưởng thụ cảm giác yên tĩnh, cũng không muốn người bên dưới quấy rầy, vì thế hắn đã chỉ nữ hài đang uống rượu cách đó không xa.
“Vì sao các ngươi không hiểu ý của đối phương lại trở thành bạn tốt của nhau?”
Sau khi giúp Michael phiên dịch xong, Hùng Đốn không nhịn được hỏi Tô Bình Nam một câu. Từ khoảng cách gần như vậy, đôi má nữ hài đỏ bừng khi nhìn vào khuôn mặt như dao cắt của nam nhân.
“Ý của con người quá nhiều, không hiểu lẫn nhau cũng không tệ mà.”