Rõ ràng là khác biệt.
Đây là cảm xúc của Phương Trọng khi hắn đi làm vào ngày hôm sau.
Đột nhiên có nhiều người chào hỏi hắn.
Tất cả mọi người cùng làm việc trong một tòa nhà, tuy rằng không cùng một bộ phận nhưng ngẩng đầu không thấy cúi đầu cũng gặp, rất quen mặt nhau.
Đương nhiên, địa vị thân phận của những người này cũng không khác Phương Trọng là bao, duy nhất mạnh hơn hắn chính là lý lịch thâm niên lâu hơn vài năm mà thôi.