Loa trong phòng chờ vang lên, người ngồi cùng băng ghế chờ với Lưu Tam Cẩu đứng dậy, vội vàng chạy về nơi khởi hành. Lão Di Lặc không nhanh không chậm ngồi xuống ghế, lại nhắm mắt.
Chuyến tàu của hắn còn cách bốn mươi phút nữa. Hắn xác thực đã già. Mấy ngày không nghỉ ngơi đầy đủ khiến cho lưng của hắn đau dữ dội.
Tiếng người trong phòng chờ huyên náo. Suy nghĩ của lão Di Lặc bắt đầu trôi về phía xa.
Người Hán ở Sát Cáp Nhĩ rất nhiều. Lưu Tam Cẩu chính là một thành viên trong đó.
Từ khi tổ tông của hắn di chuyển đến phía Tây để lập nghiệp cho đến thế hệ Lưu Tam Cẩu, hắn đã hoàn toàn thuộc về Ngạch Nhân.