Tô Bình Nam mỉm cười uống hết ly rượu, sau đó gật đầu. Hắn chỉ biểu lộ cảm xúc đối với hơi thở thanh xuân của phòng bên cạnh mà thôi. Ngực có sơn hà, đương nhiên hắn sẽ không đa sầu đa cảm.
Lục Viễn tiếp tục rót rượu, Tô Bình Nam khoát tay: “Hôm nay giúp ta xử lý đống rượu ngon nhé.”
Nói xong, hắn gõ bàn một cái, ông chủ rất nhanh đi tới.
“Tô tổng.”
A Nhạc tiếp nhận chức quản lý quán bar từ Trương Đồng khom người bước lên, sắc mặt ân cần.