Dương Thiên Lý và mấy chục hán tử mặc vest đen lên lầu bận việc, tài xế Vương ở lại ngẩn người cầm một xấp tiền dày trong tay.
Lão Vương chất phác nhiệt tình không hiểu sao mình chỉ đưa cho Tiểu Dương luôn kín tiếng năm mươi ba tệ, vậy mà mười mấy phút sau đã biến thành một xấp dày thế này.
"Lão Vương, đây là hồi báo cho lòng tốt của ngươi."
Bác sĩ Lưu đã chứng kiến nhiều cảnh đời, biết đối phương thật lòng cảm ơn nên khuyên nhủ: "Cầm đi, trên đường ngươi liều mạng như thế, xứng đáng nhận số tiền này."
Vừa nhớ lại cảm giác kích thích khi xe chạy như gió lốc giữa trời mưa to, bác sĩ Lưu lập tức tái mét mặt mày.