Tạ Kim cũng rất hài lòng.
Vị Tô tổng kia đúng là bạn tốt, mặc dù đã vượt ngân sách nhưng cho tới bây giờ bất kể hắn đưa ra yêu cầu tài chính gì đối phương đều không nói tới nói lui, lập tức chi tiền. Khả năng kiếm tiền của bộ phim có tính quà tặng này gần như bằng không, trừ phi quảng cáo rộng rãi đến các trường học và đơn vị lớn thì mới có khả năng kiếm được nhiều tiền.
Tạ Kim biết rằng bộ phim sẽ không có đãi ngộ này. Bằng địa vị và tài nguyên của mình, hắn nắm bắt tin tức rất nhạy. Bây giờ bên trên đã tìm kiếm cái gọi là cải cách, thị trường hóa ngành điện ảnh, tất cả đều giao cho khán giả, cho thị trường quyết định.
Tạ Kim rất nhiệt tình, với sự đầu tư bất kể chi phí của tập đoàn Cẩm Tú, vị đạo diễn kỳ cựu này đã dành ra một trăm hai mươi phần trăm nhiệt tình.
Hắn biết tập đoàn Cẩm Tú đầu tư rất hào phóng, hắn nợ ơn người ta nên chỉ có quay phim thật tốt mới giúp tập đoàn Cẩm Tú ít tổn thất hơn một chút, như vậy trong lòng hắn mới dễ chịu hơn.