Trong lúc hai người đang nói chuyện thì Dương Chí Viễn tới.
Hắn mặc áo sơ mi màu nâu rộng thùng thình, đeo kính cận độ cao, trông giống nhân tài kỹ thuật chứ không phải là người lập nghiệp. Tuy nhiên, ánh mắt sáng ngời sau cặp kính cho thấy sự khôn khéo của hắn.
"Mời ngồi."
Tô Bình Nam rất khách khí. Đối phương không vội, cho nên thái độ của hắn rất bình thản.
Sau khi ngồi xuống, Dương Chí Viễn kinh ngạc nhìn Tô Bình Nam trẻ hơn mình vài tuổi.