"Hãy hưởng thụ cuộc sống nơi hải ngoại đi, Phương tổng."
Kỷ Tây nở nụ cười, đứng dây rót trà cho Phương Lâm Nhiên: "Bởi vì sau khi về nước chúng ta sẽ rất bận rộn. Không có nhiều doanh nghiệp vật lý thì không thể xây dựng được mạng lưới rộng lớn."
Mấy người đều cười to.
Mấy người trong quán trà Phúc Sinh trò chuyện vui vẻ, không quan tâm tới cuộc giết chóc bên ngoài.
Bởi vì đến cấp bậc của bọn hắn, bọn hắn đã dần thoát ly vị trí quân cờ, từ từ đi lên vị trí người chơi cờ.