Kỷ Tây sững sờ.
Mặc dù hiện tại hắn cơm no áo ấm, nhưng không có yêu cầu quá cao về vật chất. Có thể nói Kỷ Tây rất giống Lý Bạch, tuy tài hoa kinh người nhưng không được công nhận, cả đời hắn chỉ muốn ba chữ.
Được công nhận!
Kỷ Tây không ngờ các lý luận của mình lại được tập đoàn Cẩm Tú coi trọng như vậy, cảm giác phức tạp này khiến hắn nhất thời không thốt nên lời.
"Bất động sản khởi sắc, tiền tệ dư dả..."