Cuộc sống của Kỷ Tây dạo gần đây rất yên bình.
Nhưng tia máu trong mắt hắn dần nhiều hơn, đêm nào ông già này cũng ngủ rất muộn, dường như hắn đang ra sức hoàn thành tác phẩm của mình.
Không vì lý do nào khác, chỉ vì Kỷ Tây đã đánh hơi thấy dự cảm không lành trong sự yên ắng của Cẩm Tú. Mấy ngày trước, hắn đã đưa ra ý kiến đề nghị khu mỏ dừng sản xuất để sửa chữa, nâng cấp thiết bị và triệt tiêu các tai họa ngầm.
Nhưng Bạch Vạn Sơn vẫn luôn nghe lời hắn lại từ chối.
"Cẩm Tú đâu có chú ý tới chúng ta! Huống chi chúng ta không đục nước béo cò để lộ sơ hở, hiện giờ giá cả thị trường quốc tế tốt như vậy, dừng thế nào được?"