"Thực Khoái chỉ là một kẻ giết chó mổ heo, từ ghi chép về hắn trong lịch sử có thể thấy thời kỳ đầu người này tuy dũng mãnh nhưng cũng chỉ là hạng hãn phỉ, không gánh nổi danh tiếng lớn như sau này."
Tô Bình Nam cười khẽ: "Một kẻ giết heo được lưu danh sử sách không dựa vào gì khác ngoài bị ép."
"Từ một kẻ liều mạng tới sau này quản lý đại quân hai trăm nghìn người, hắn dựa vào trải nghiệm và ép mình tôi luyện nên tài hoa nên có."
Nam nhân nói: "Nhiếp Bảo Bảo có dã tâm, có thủ đoạn, nhưng nàng chưa trải qua một hồi sinh tử thì sau này sẽ không có sự tàn nhẫn và khả năng đảm đương một phía. Mặc dù mạnh vì gạo bạo vì tiền trong nhiều năm qua có thể giúp nàng sống tốt, nhưng đối với Cẩm Tú thì vẫn chưa đủ."
"Để cho nàng xuống địa ngục rồi lại bò lên."