Hướng dẫn một người có lý trí làm một việc gì đó, cái khó là không biết bắt đầu như thế nào chứ không phải lo lắng hắn sẽ bỏ cuộc nửa chừng.
Trong lúc vô tình, ông chủ Kỳ đối với Tô Bình Nam từ nhìn thẳng biến thành ngưỡng mộ. Hắn không thể phân biệt được một số chuyện xảy ra xung quanh mình là ngẫu nhiên hay tất yếu.
Hết thảy không phải do Cẩm Tú sắp xếp chứ?
Ví dụ như Tô Bình Nam đưa cho hắn tài liệu liên quan đến người này, không bao lâu sau Cố Phú Trạch đã cùng với một thương nhân người Nam Chiết đến Giang Nam Nhã Cư. Vừa lúc hôm nay Giang Nam Nhã Cư có người báo án. Càng thêm trùng hợp là kiểu nữ hài mà Cố Phú Trạch thích vừa mới từ dưới quê lên đây đi làm. Con mẹ nó, làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như vậy?
Ông chủ Kỳ chẳng quan tâm sự việc nhìn bình thường đến cỡ nào, hắn đều cảm thấy chuyện đó tuyệt đối không bình thường. Người khác mỗi lần nhắc đến Tiểu Hồng Bào đều nói hắn tàn nhẫn, nhưng Kỳ Đồng Ủy lại cho rằng tầm nhìn của những người này vô cùng hạn hẹp.