"Nói nghe xem."
Kỳ Đồng Ủy không cố nặn ra nụ cười nữa.
Hắn biết rõ tại sao vừa rồi Lục Viễn lại thể hiện tính công kích. Hiển nhiên những người này của Cẩm Tú cũng không thích mình cố gắng giữ lớp ngụy trang. Có lẽ trong mắt đám người Lục Viễn, từ lâu mình đã trở thành một phần tử của Cẩm Tú, mình giả vờ bình thản đã khơi dậy sự bất mãn của đối phương.
"Ngươi từng trúng ba phát đạn, công lao không nhỏ nhưng không thể thay đổi số phận của mình. Ngươi vẫn phải mệt nhoài nơi khỉ ho cò gáy."
Lục Viễn bắt chước giọng điệu của Tô Bình Nam: "Một lần quỳ gối, nhưng ngươi có thể trở lại quỹ tích cuộc đời chính xác."