“Ngươi nói vậy là có ý gì?"
Chiêm Triệu Hanh không thèm đếm xỉa đến, trở mặt nói: “Nếu hôm nay ta có thể dẫn luật sư đến, như vậy ta có thể dẫn hắn ra ngoài. Còn hắn có thể giúp ngươi hay không, ta không dám hứa chắc.”
“Mẹ nó, ngươi đang uy hiếp ta?” Chiêm Triệu Đường nổi giận, gương mặt vặn vẹo.
“Mẹ ngươi chính là mẹ ta, tại sao ta lại uy hiếp ngươi chứ? Ta có lòng tốt nói đạo lý với ngươi, ngươi nghe không lọt còn oán ai nữa?”
“Chúng ta là anh em ruột đấy.”