Thái Phùng Xuân, Lương Hữu Tài và vị phụ trách cục hải quan đều trợn tròn mắt.
Những người khác trong văn phòng đều há hốc mồm, không thể tin được nhìn cảnh tượng trước mặt.
Bọn hắn nằm mơ cũng không ngờ Thạch Chí Kiên vừa rồi còn khúm núm đột nhiên nổi bão, đánh Chiêm Triệu Đường kêu cha gọi mẹ.
Thạch Chí Kiên trong ấn tượng của Lương Hữu Tài là một người luôn áo mũ chỉnh tề. Hắn mở miệng ngậm miệng đều gọi một tiếng Thạch tiên sinh, nhưng một người có văn hóa, văn minh như thế lại giống như một lão đại giang hồ, tâm ngoan thủ lạt, đánh người đến chết.
Sự tương phản quá lớn khiến cho Lương Hữu Tài kinh ngạc đến không ngậm miệng được.